Nhà chỉ có một đứa con gái. Mẹ cưng như trứng mỏng. Lo từng miếng ăn giấc ngủ. Khuya không ngủ được, mẹ lui cui dưới bếp làm việc thật nhẹ, thật khẽ, sợ con thức giấc.
Chị ba thôi học, anh hai đi phụ hồ, có út là được đi học. Nhà nghèo, thương anh chị, nó dặn lòng học tốt, mai làm có tiền, nó nuôi lại ước mơ làm hoạ sĩ, giáo viên của anh và chị.
Bà lưng còng vì một đời cấy gặt. Con cất nhà to, rộng nhưng bà chỉ quen ở căn nhà lá nhỏ kề bên. Suốt ngày bà chẳng chịu nghỉ ngơi, cứ làm đủ mọi chuyện: chặt củi, trồng rau, nhổ cỏ...