Sau 72 giờ chống chọi, hơn 250 bạn chài ở các tỉnh Quảng Nam, Quảng Ngãi, Bình Định và TP. Đà Nẵng cùng 23 tàu, thuyền đánh cá bị chìm hay cuốn trôi mất tích. Bài Văn tế bạn chài Nghĩa An (huyện Tư Nghĩa, tỉnh Quảng Ngãi) sau đây là nén tâm hương tưởng nhớ các bạn chài - ngư dân VN đã bỏ mình trong cơn bão lớn.
Văn tế bạn chài Nghĩa An
Xuân Phước
Hỡi ôi! Tin bão xa, bão gần rồi khẩn cấp, Gió giật liên hồi, Sóng nhồi tới tấp. Trời đột nhiên mù thẳm. Bão Chanchu cớ sao hiểm ác? Đang hướng Tây rồi ngoặt qua hướng Bắc, Thoắt đổi chiều gây bao tóc tang!
Nhớ linh xưa: Đất Nghĩa An, sáu thôn, mấy trăm hec-ta toàn cát; Dân vạn chài khó nhọc, nhiều hộ nghèo xơ xác. Nầy Phổ An, Tân An. Nầy Phổ Trung, Tân Mỹ. Nầy Phổ Trường, Tân Thạnh... Góp vốn, chung lưng, đóng thuyền , lướt sóng. Vài phân ván chở che đời biển lộng. Nào giã cào, giã bướm, Nào lưới rút, lưới rê.
Tháng ba xuôi về Nam. Mùa cá chuồn, cá nục. Tháng giêng ngược phương Bắc. Câu mực tuốt Hoàng Sa. Ròng rã trăng tròn mấy bận. Sóng cao che khuất quê nhà... Có lúc chờ rạng lên, Giờ nước lớn, nước ròng. Lại khi nhìn sao mọc, Ngày nắng rồi đêm sương, Nín hơi lặn xuống đáy. Biển sâu vài chục sải. Tức ngực tìm con tôm. Bơi một mình một thúng. Đêm khuya giữa nghìn trùng. Cay mắt tìm bầy mực. Mà mơ buổi thuyền về. Vợ con mừng nao nức.
Những tưởng... Cửa Đại ngày ngày buồm dong, trăm năm cầu gì hơn ngoài cá tươi, cơm trắng. Ngờ đâu... Biển Đông ngàn dặm thuyền tan, một phút thân chìm trong sóng bạc trùng trùng...
Than ôi! Cơn bão dữ không thương người vô tội; Gió gầm lên như thú dữ điên cuồng. Tàu bên phải chìm, tàu bên trái đứt neo buông. Sóng tràn lên cao lấp cột buồm. Đài liên lạc với đất liền vụt tắt. Sông Phú Thọ nước còn biêng biếc, hai mươi ba bạn chài hồn rày biền biệt. Bến Cổ Luỹ thuyền ghe còn rộn rịp, năm xác tàu giờ biết đắm phương nao? Phút buông tay còn nhớ đến người thân. Giờ vĩnh biệt vẫn thương về quê cũ.
Khá thương thay! Côi cút con thơ, dăm ba đứa học hành từ nay e đành dang dở; Đơn bóng mẹ già, một thân ngày ngày ngồi tựa cửa, biết lấy ai nương đỡ tuổi chiều hôm? Gánh nặng càng oằn lưng vợ, Trống hoác phên tre, mặc sức gió lùa. Bếp lạnh hoang tàn, hẩm hiu đời goá bụa.
Thôi thì: Nợ áo cơm giờ giũ sạch. Sống nương biển, thác lại về với biển, hồn nương theo ngọn sóng quay về. Chốn nhà xưa, mái ấm tình quê, Còn quanh đây bà con, cô bác. Thắp nén nhang thơm, rót ly rượu nhạt, Đây chén cơm đơm và kia muối chát, Chút lễ mọn kính dâng người mệnh bạc, Mịt mùng xa xin nhớ tìm về